“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay – người ta gọi là nghề cao quý nhất.”
Sáng nay, sân trường rực rỡ cờ hoa, lòng người bâng khuâng xao xuyến khi cô trò cùng nhau tổ chức buổi lễ tri ân dành cho cô giáo Phạm Thị Thơm, người đã cống hiến cả tuổi xuân và tâm huyết cho sự nghiệp trồng người, nay chính thức nghỉ hưu sau những năm tháng tận tụy.
Trong hành trình gieo chữ, gieo yêu thương. Hơn ba mươi năm gắn bó với mái trường, cô Phạm Thị Thơm không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người truyền lửa, chắp cánh ước mơ cho biết bao thế hệ học trò. Bước chân cô đã in dấu trên từng lớp học, lời giảng của cô đã nuôi dưỡng bao tâm hồn non trẻ, để hôm nay các em trưởng thành, bay cao bay xa trên con đường tương lai.
Trong trái tim đồng nghiệp, cô là tấm gương sáng về sự tận tâm, giản dị và khiêm nhường. Trong ánh mắt học trò, cô là người mẹ thứ hai – nghiêm khắc mà bao dung, nghiêm nghị mà ấm áp. Hình ảnh cô lặng lẽ bên bảng đen, phấn trắng đã trở thành ký ức thiêng liêng, không thể nào phai nhòa.
Hôm nay, trong giây phút chia tay, thầy trò và đồng nghiệp xin được gửi đến cô những đóa hoa tươi thắm, những tấm thiệp xinh xắn ghi lời tri ân sâu nặng. Mái tóc cô đã nhuộm màu thời gian, nhưng tình yêu thương và sự hy sinh lặng lẽ vẫn còn mãi trong từng trang vở, từng ánh mắt học trò, trong từng kỷ niệm nơi mái trường thân yêu này.
“Người gieo chữ có thể lặng lẽ bước sang trang mới của đời mình, nhưng những mùa hoa tri thức sẽ mãi rực rỡ trong tâm hồn bao thế hệ”. Xin kính chúc cô Phạm Thị Thơm sức khỏe, an vui và hạnh phúc trong chặng đường mới. Nhà trường, đồng nghiệp và học sinh luôn ghi nhớ công lao và tình cảm mà cô đã dành trọn vẹn cho mái trường này. Xin trân trọng cảm ơn cô.